Showing posts with label Hoàng Sa- Trường Sa. Show all posts
Showing posts with label Hoàng Sa- Trường Sa. Show all posts

Sự thật luôn chỉ có một ! Trường Sa- Hoàng Sa

Unknown | 10:19:00 PM | 0 comments
Tôi viết bài này như là một bài viết cuối cùng trước khi bước vào một quãng thời gian tạm nghỉ để lo toan cho những công việc của cuộc sống thường nhật . Cũng chính là cuối cùng nên tôi muốn viết hết , viết sạch những suy nghĩ mà mình đã ấp ủ trong bao lâu nay , những quan điểm có thể hoàn toàn trái ngược với những suy nghĩ của số đông người , tuy nhiên theo tôi đó là sự thật duy nhất mà tôi biết , mà tôi nghĩ !
Tất cả những quan điểm mà tôi đưa ra trong bài đều bắt nguồn từ câu nói của lãnh tụ Lê-nin vĩ đại :" Chiến thắng tất yếu trên chiến trường được quyết định bởi tinh thần của người chiến sĩ "
Hải chiến Trường Sa- những con người bất tử !
Chưa bao giờ những người anh hùng Gạc ma năm xưa được nhân dân biết đến nhiều như hiên nay , điều đó không phải là bắt nguồn từ sự truyền bá rộng rãi của nhà nước ,vì từ trước đến nay nhà nước không bao giờ quên những anh hùng , điều này được giải thích chính là tinh thần dân tộc , sự phát triển của phương tiện truyền thông đã khiến cho mọi việc được truyền bá nhanh hơn .
Vòng tròn bất tử 
Đã có nhiều người cảm thấy bất ngờ về những người lính anh hùng đã ngã xuống trên mảnh đất máu thịt này , bất ngờ về những con người quả cảm sẵn sàng chết để giữ lấy ngọn cờ độc lập , giữ lập ngọn cờ chính nghĩa như ngàn xưa vua HÙng đã giữ vững ngọn cờ để xây dựng non sông này . Tôi đã không cầm được nước mắt khi lần đầu tiên nhìn thấy thước phim này , một sự đâu sót nảy sinh ra , lớn lên và phát triển thành nhiệt huyết , nhiệt huyết căm thù quân giặc , nhiệt huyết sẵn sàng hi sinh cho tôi quốc . Điều đó cũng khiến cho tôi biết được rằng vì lí do nào mà quân dân ta đã đánh thắng được bè lũ thực dân ,đế quốc , bành trướng xâm lược , vì cái gì mà quân Bành trướng TQ có thuyền to , có súng lớn , có trang thiết bị hiện đại nhưng vẫn không thể thực hiện được mưu đồ của họ !
Có lẽ nhiều người trong chúng ta cảm thấy hình ảnh ấy của những người anh hùng là chẳng đáng ,họ cảm tháy rằng những người anh hùng Gạc Ma nên nổ súng nhằm thẳng vào tàu địch để bắn ,để thể hiện thái độ của mình và để cho cái chết được cảm giác thoải mái của sự trả thù . Vâng , tôi đã từng nghĩ đến điều đó trước khi nhìn nhận được một suy nghĩ khác , suy nghĩ từ một người bạn mà tôi chưa từng gặp mặt . Tôi nhận ra chính sự hi sinh quả cảm ấy của những anh hùng liệt sĩ trên đảo Gạc ma đã là vũ khí tối thượng để chống lại quân thù , để khiến cho họ phải khuất phục , không còn bất kì tư tưởng tái chiếm nào nữa . Bạn có thể tưởng tượng được nỗi khiếp sợ của những tên bành trướng khi nhìn thấy từng người từng người ngã gục trước pháo hạm , trước súng máy các loại của mình , nhưng vẫn hiên ngang giữ cờ , nhìn thẳng vào họng súng của mình với ánh mắt coi thường cái chết . Vâng , chính là coi thường cái chết , coi khinh cái chết , vì cái chết khi so với đại nghĩa , so với ngọn cờ Tổ Quốc Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa không có giá trị nào cả !
Nếu như bất kì ai vào trong hoàn cảnh này ,trong tay có súng , trước mặt là kẻ thù để điên cuồng , đều hốt hoảng nổ súng , vâng , đó là bản năng , bản năng sống . Nhưng những người anh hùng Gạc Ma thì cái bản năng sống của con người đã bị chìm đi vào trong lí tưởng , vào trong kỉ luật , bản năng đã được thay bằng Lý chí ! Họ biết rằng bất cứ sự chống cự nào đều là hèn nhát , bất cứ sự đầu hàng nào đều là hèn nhát , bất cứ thứ gì cũng không thể chiến thắng được đối phương , vâng , bất cứ thứ vũ khí nào trong tay họ cũng không thể chống lại đối phương ? Không , chỉ có thứ vũ khí duy nhất khiến đối phương gục ngã :"LÒNG KIÊU HÃNG , QUẢ CẢM VÀ TINH THẦN BẤT KHUẤT CỦA NGƯỜI CHÍNH NGHĨA " Những con người của chính nghĩa đã chiến thắng , uy hiếp và đánh bại quân thù cũng chính bằng lòng chính nghĩa như thế đấy . CHính điều đó đã khiến cho quan bành trướng không thể , không còn cái gan để đánh tiếp với quân ta , cũng vì thế mà những thược phim tư liệu này đã bị bè lũ bành trướng hèn nhát phải cất kĩ , giấu kĩ đi vì không dám cho nhân dân TQ biết được bộ mặt thật của họ .
Tôi đã từng nghe về câu chuyện của chiến hạm Thiết giáp hạm Bismarck  trong thế chiến , câu chuyện về những người lính Đức dũng cảm kiên cường chiến đấu để chiến thắng quân thù , và để hi sinh một cách kiêu hãng khiến Đô đốc Tovey của hải quân hoàng gia Anh đã viết trong hồi ký của mình:

" Bismarck đã chiến đấu kiên cường chưa từng thấy chống lại một số đông không tưởng tàu của đối phương theo truyền thống lẫy lừng của Hải quân Đế quốc Đức, và nó đã chìm xuống khi cờ hiệu vẫn tiếp tục phất phớibay" .
Nếu như có một cuốn hồi kì của một tên bành trướng được lưu lại , hoặc giả ông ta viết nhật kí , hồi kí công khai , nhất định sẽ có những dòng chữ đáng ghi nhớ về vòng tròn bất tử này !!!
 Hải chiến HOàng Sa ,còn nhiều điều để bàn cãi !
Có lẽ giờ đây nhiều người đang bàn đến việc tôn vinh những người lính VNCH đã chết trong việc bảo vệ Hoàng Sa , theo tôi thì không có bất cứ ý kiến gì , chúng ta sẵn sàng dựng ở Lí Sơn mộ gio của những con người đó . Tuy nhiên nếu như lấy danh nghĩ và tôn vinh họ là Liệt sĩ , hay coi họ như những Liệt Sĩ khác trên mảnh đất Việt Nam này thì tôi hoàn toàn không chấp nhận .
Có rất nhiều giả thuyết cho rằng người lính nào , kệ bất kì mầu cờ nào , hễ hi sinh vì sự nghiệp của đất nước thì đều đáng tôn vinh . Tôi hoàn toàn ủng hộ điều này ,tuy nhiên nếu coi đây là thứ để chứng minh những người linh Ngụy quyền Sài Gòn là chính nghĩa hay bất cứ quan điểm suy rộng nào khác thì đều là hoang tưởng ,đều là lừa đảo , và đều là có âm mưu .
Tôi đã từng nghe về việc người lính đánh thuê Việt Nam đã đổ xương máu trong 2 thế chiến chống lại quân Phát xít Nhật và Đức trên nước Pháp và Lào , tôi cũng đã từng nghe về những người lính đánh thuê VIệt Nam đã từng chống lại hành động khiêu khích của Phát xít Nhật tại biên giới phía bắc trước khi chay như vịt để rồi ta có được Bắc Sơn . Nhưng chẳng bao giờ có được việc nhưng người lính đánh thuê ấy được tôn vinh vì đã có công chiến thắng những kẻ thù của nhân loại - Chủ nghĩa phát xít . Vì họ chiến đấu không có lí tưởng , không có mục tiêu vì nhân dân , họ chiến đấu vì Đại Pháp . Tôi có thể cảm thông với số phận của họ , nhưng tôi không thể hoan nghênh họ , càng không thể tôn vinh họ để các thế hệ tiếp theo tự hào . Vì chính những người lính ấy là những kẻ đã bắn giết đồng bào tôi , những kẻ đã sẵn sàng làm để phục vụ lợi ích của giai cấp Thực dân- Phong kiến . Bản chất của một đôi quân đánh thuê là như vậy .
Mở rộng ra đến Ngụy quân , Ngụy ở đây chính là giả danh , Ngụy quyền là chính quyền giả danh ,tiếm danh , Ngụy quân là đội quân của chính quyền ấy , tồn tại để phụng sự cái chính quyền ấy .
Tại sao Ngụy quân lại không phục vụ cho nhân dân ta , nhân dân Việt Nam ? Đơn giản vì cái chính quyền mà đội quân đó nghe lệnh là chính quyền tiếm danh không đại diện cho nhân dân , chính quyền duy nhất mà nhân dân công nhận lúc đó là Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng HÒa Miền Nam Việt Nam , vì vậy không bao giờ có sự tôn vinh những người lính Ngụy quyền đã chết tại Hoàng Sa như đã tôn vinh những người lính Trường Sa được .
Lại nói đến việc trận hải chiến năm đó , trái ngược với hình ảnh những liệt sĩ anh hùng là hình ảnh đội quân Ngụy quyền sẵn sàng đầu hàng để được mạng sống đặng về cùng với gia đình ,đơn giản là vì họ không phải chiến đấu vì lý tưởng , vì tinh thần dân tộc :
Đầu hàng

Quà lưu niệm

Xếp hàng 
Trong khi đó thì những anh hùng VN lại bị phía TQ ngăn cản quân dân ta đi tiếp ứng và cứu hộ 

Nguyễn Linh

QUYẾT ĐỊNH LỊCH SỬ TRONG TRẬN HẢI CHIẾN TRƯỜNG SA 1988

Unknown | 8:17:00 PM | 0 comments

Ảnh: Các thương binh và chiến sĩ trong trận Gạc Ma được đưa về đất liền.

“HQ 505 trúng đạn đã nghiêng, để tàu chìm thì chẳng những mất đảo mà chiến sĩ cũng hy sinh hết. Tôi phát lệnh bằng mọi giá lao tàu lên đảo”, thuyền trưởng HQ 505 Vũ Huy Lễ nhớ lại quyết định trọng đại nhất đời binh nghiệp 26 năm trước.

Nhắc đến trận chiến năm xưa, vị thuyền trưởng đã gần 70 tuổi bồi hồi nhớ lại. Năm 1988, Trung Quốc đưa quân ra chiếm bãi đá Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa. Ba đảo này chỉ cách nhau vài hải lý, hợp thành một cụm đảo trong nhóm đảo Sinh Tồn (quần đảo Trường Sa).

Các bãi đá này không có quân đồn trú nên Hải quân Việt Nam phải đưa tàu ra bảo vệ. Cuộc chiến chính thức nổ ra ngày 14/3/1988 và chỉ kéo dài trong ít giờ buổi sáng trên cả 3 đảo.

Theo thuyền trưởng Lễ, thực tế ngay trước khi diễn ra trận hải chiến năm 1988, HQ 505 đang thực thi nhiệm vụ đưa bộ đội công binh và vật tư công trình đến đảo Đá Lớn. Vừa hoàn thành công việc thì sáng 13/3/1988, tàu nhận được lệnh đến đảo Cô Lin.

Trên đường HQ 505 di chuyển, tàu Trung Quốc tìm cách ngăn chặn, khiêu khích. 18h cùng ngày, dù bị đối phương gây nhiễu làm mất liên lạc với sở chỉ huy song tàu vẫn đến đúng vị trí và hoàn thành nhiệm vụ cắm mốc chủ quyền trên đảo Cô Lin sáng sớm 14/3.

Đe dọa và khiêu khích không thành, hôm sau tàu Trung Quốc đã tấn công vào bộ đội Việt Nam đang bảo vệ cờ trên các đảo và nã đạn vào các tàu HQ 505, 604, 605.

6h30 sáng, 3 tàu chiến Trung Quốc liên tục nã pháo vào HQ 505, đạn trúng vào buồng máy, khu thông tin, đài chỉ huy, kho tàu bốc cháy. Gặp gió mùa đông bắc thổi mạnh, máy bị hỏng nên tàu trôi xa khỏi đảo hơn một hải lý. Pháo 85, 100 ly trên tàu Trung Quốc vẫn không ngừng nã đạn khiến HQ 505 bốc cháy ngùn ngụt, thân tàu thủng, nước tràn vào các khoang, dầu trôi ra lênh láng mặt biển. Hệ thống liên lạc bị hỏng, không thể báo cáo tình hình với cấp trên.

“Lúc này HQ 505 đã nghiêng và có nguy cơ chìm. Để tàu chìm thì chẳng những mất đảo mà toàn bộ chiến sĩ cũng hy sinh, chỉ còn cách đưa tàu lên bãi cạn”, thuyền trưởng Vũ Huy Lễ nhớ lại.

Ngay lập tức, ông hội ý với Ban chỉ huy tàu và yêu cầu phải sửa chữa bằng được máy móc để đưa tàu lên đảo. Trong vòng 3-4 phút, phương án này được thống nhất. Dù bị thương nhưng máy trưởng, đại úy Nguyễn Đại Thắng vẫn xông xáo chỉ đạo anh em sửa máy bằng được.

“Tàu mất điện, lái hỏng, chúng tôi phải dùng một máy tiến, máy lùi để tàu quay mũi hướng về phía đảo. Sau vài phút rồ hết công suất hai máy, tàu lao lên bãi cạn. Đến khi nghe tiếng san hô cọ rào rào và 2/3 thân tàu nằm trên bãi thì tôi biết quyết định ủn bãi đã thành công”, vị thuyền trưởng kể.

Con tàu dài gần 100 mét, rộng 28 mét vừa yên vị trên bãi thì cũng là lúc tàu chiến Trung Quốc tiếp tục nã đạn. Thuyền trưởng Lễ yêu cầu anh em hủy tài liệu mật, sơ tán khỏi tàu nhằm hạn chế thương vong, đồng thời chuyển vũ khí lên đảo chuẩn bị chiến đấu.

“Lúc đó dù lực lượng mỏng nhưng do đã án ngữ lối lên nên tôi tin là dù địch có đổ bộ chúng tôi vẫn đánh được và hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ đảo”, đại tá Lễ khẳng định.

Nhân lúc tàu địch rút ra xa, bộ đội trên tàu HQ 505 tổ chức dập lửa, dùng xuồng cao su sang đảo Gạc Ma cứu vớt công binh, bộ đội của tàu HQ 604 bị chìm và đưa được 44 chiến sĩ trong đó có thương binh, tử sĩ về an toàn.

Nhớ lại tình thế ngàn cân đó, thuyền trưởng Lễ cho rằng, đời binh nghiệp có nhiều giây phút phải lựa chọn song quyết định lao tàu lên đảo là quyết định trọng đại nhất của ông. HQ 505 sau đó hiên ngang trên đảo Cô Lin, cờ tổ quốc tung bay trên tàu, dù nguy nan còn kéo dài hàng tháng trời.

Chín cán bộ chiến sĩ bám trụ ở Cô Lin do thuyền trưởng Lễ chỉ huy luôn trong trạng thái chiến đấu. Ngày nào đối phương cũng cho tàu chiến đến đe dọa. “Có ngày chúng quấy nhiễu 3-4 lần, dùng loa réo tên tôi ra hàng. Nhưng điều đó khiến tôi và anh em càng quyết tâm bảo vệ đảo”, ông kể.

Không chỉ căng thẳng về tinh thần, do thực phẩm cạn, tiếp tế khó khăn, cứ đêm đến vài chiến sĩ phải đốt đuốc xuống bãi san hô bắt cá. Có hôm ăn bị ngộ độc, nhiều người đau buốt xương khớp, 3-4 ngày mới khỏi.

Dù có thể rút về đảo Sinh Tồn nghỉ ngơi, phục hồi sức khỏe nhưng thuyền trưởng Lễ đã bám trụ lại đảo Cô Lin cùng các chiến sĩ đến tháng 6/1988, khi các hành động khiêu khích của hải quân Trung Quốc đã giảm và chủ quyền trên đảo Cô Lin được giữ vững.

Đầu năm 1989, tàu HQ 505 và thuyền trưởng Vũ Huy Lễ được Nhà nước trao tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Nhiều chiến sĩ khác được thưởng huân chương chiến công các hạng. Đích thân Tổng bí thư Đỗ Mười khi trao tặng danh hiệu đã khẳng định, tấm gương hy sinh, ý chí kiên cường dũng cảm, tinh thần mưu trí sáng tạo, tình yêu thương đồng đội của thuyền trưởng và tập thể cán bộ chiến sĩ tàu HQ 505 là niềm cổ vũ lớn lao với nhiệm vụ bảo vệ vững chắc chủ quyền đất nước trên quần đảo Trường Sa.

Sau trận hải chiến ở cụm đảo Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao, phía Việt Nam chìm 2 tàu vận tải, 64 chiến sĩ hy sinh, 9 người bị bắt làm tù binh. Trung Quốc chiếm giữ đảo Gạc Ma, Việt Nam giữ được những đảo còn lại.


Nguồn :Tin nhanh Việt Nam

RẤT BĂN KHOĂN VỀ LỜI KÊU GỌI VÀ NGÔI ĐỀN CỦA TỔNG LIÊN ĐOÀN LĐVN VÀ LỜI NÓI BẬY CỦA XUÂN DIỆN

Unknown | 9:48:00 PM | 0 comments

Đồng chí Đặng Ngọc Tùng - Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng, Chủ tịch Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam - kêu gọi ủng hộ chương trình “Nghĩa tình Hoàng Sa, Trường Sa”.

Ngày 14.3.1988, Trung Quốc đánh chiếm đảo Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Trong cuộc chiến không cân sức, 64 cán bộ, chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam đã chiến đấu đến giọt máu cuối cùng và anh dũng hy sinh.

40 năm trước, ngày 19.1.1974, Trung Quốc dùng vũ lực cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. 74 sĩ quan, thủy thủ quân lực Việt Nam Cộng hòa đã kiên cường chiến đấu bảo vệ đảo và hy sinh, vĩnh viễn nằm lại ở vùng biển Hoàng Sa.

Máu của những người con đất Việt dù trong các hoàn cảnh lịch sử khác nhau đã đổ xuống để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc Việt Nam yêu dấu. Ghi nhận công ơn to lớn đó, chia sẻ nỗi đau của những người mẹ, người vợ, người con có người thân đã hy sinh bảo vệ Hoàng Sa (1974) và Trường Sa (1988) là việc làm rất cần thiết của cả cộng đồng và xã hội.

Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam phát động chương trình “Nghĩa tình Hoàng Sa, Trường Sa” để tri ân các chiến sĩ đã ngã xuống vì Hoàng Sa, Trường Sa, để lịch sử không quên, tôn vinh những người con đất Việt đã anh dũng hy sinh bảo vệ tổ quốc và thể hiện tinh thần đại đoàn kết dân tộc.

Chương trình sẽ vận động các cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước ủng hộ các nguồn lực để xây dựng đền tưởng niệm 64 chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam anh dũng hy sinh trong trận Gạc Ma (huyện đảo Trường Sa, thuộc tỉnh Khánh Hòa) và hỗ trợ cha, mẹ, vợ, con, thân nhân của những người lính đã hy sinh trong hai trận chiến Hoàng Sa (1974) và Trường Sa (1988) đang gặp khó khăn.

_______________________


Lời bàn của Tễu:





64 chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam anh dũng hy sinh trong trận Gạc Ma (huyện đảo Trường Sa, thuộc tỉnh Khánh Hòa) mà không thờ 74 chiến sĩ quân đội Việt Nam Cộng hòa đã ngã xuống để giữ Hoàng Sa trong cuộc hải chiến tháng 1 năm 1974?


Theo tôi, Tổng Liên đoàn Lao động phải sửa lại Lời Kêu gọi này!


Và đồng bào và chiến sĩ cả nước cũng như kiều bào ở nước ngoài hãy cân nhắc việc ủng hộ, vì nếu như Tổng Liên Đoàn vẫn chỉ xây đền chỉ để thờ 64 chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam anh dũng hy sinh trong trận Gạc Ma (huyện đảo Trường Sa, thuộc tỉnh Khánh Hòa), tức là thêm một lần nữa chia rẽ dân tộc này!
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Lời bàn của Nguyễn Linh (tôi xin đưa ra vì bài đăng này quá đầy đủ , quá chí lí )
Thưa tiến sỹ háng nôm Xuân Diện ông là tiến sỹ hay là thằng nào tôi đéo biết.nhưng ông lên mạng văng tục hỗ lão với ĐẠI Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP. ông dám đem Đại Tướng xếp ngang hàng với con bé phán động phương uyên thì nhân cách của ông nên ném cho chó ăn được rồi đấy.
ĐCM ông chứ. quân đội nhân dân VN không có chuyện đặt ngang hàng với đội quân làm tay sai cho ngoại bang nhé.
ông muốn vực dậy thây ma VNCH thì về mua miếng đất hay đem về vườn mà dựng tượng mà thờ nhé.
hành động của ông đòi xây cả tượng đài cho những người lính quân đội VNCH chẳng khác nào ông đang nhục mạ những người lính đã nằm lại ớ gạc ma đến nay chưa tìm thấy xác.
ông đã làm tốn thương những cựu tù từng bị giam dưới thời chế độ VNCH đến nay vẫn còn sống.hành động của ông đã làm tốn thương những bà mẹ có con em hi sinh trong trong cuộc kháng chiến chống mỹ và đến nay nhiều gia đình vẫn chưa đón được hài cốt của con họ về với quê hương đấy háng nôm xuân diện ạ.
ông vô tình làm tốn thương hàng ngàn cựu binh thanh niên xung phong trong công cuộc chống mỹ cửu nước.chống chiến tranh phía bắc,tây nam.rồi CQ88 chưa được vinh danh hay cộng nhận công trạng một cách đáng trân trọng....?

nay ông lại đòi nhà nước xây đền thờ vinh danh những người lính hèn nhát đã không giữ được hoàng sa....?
trận Gacma 14/3/1988 giữa Hải quân nhân dân Việt Nam với hải quân TQ, hầu hết đều thống nhất, dù các nhân chứng lịch sử mãi sau 25 năm mới gặp nhau. Còn theo các tài liệu của các tướng tá VNCH, mỗi người một phách, đến nay tự trung vẫn nói xấu nhau, luôn TRANH CÔNG, ĐỔ LỖI. Chỉ có lính thì vẫn chiến đấu dũng cảm nhưng chỉ dũng cảm thôi chưa đủ để chiến thắng...

Các tàu của ta năm 1988 ở lại trận địa đến cuối cùng. Trong đó tàu của Vũ Huy Lễ bị hỏng nặng vẫn cố hết lực ủi bãi để làm công sự chiến đấu, sau đó đưa xuồng ra cứu đồng đội bị chìm... Nhờ đó mà ta giữ đc 2 đảo, TQ chỉ chiếm đc một đảo và không dám lấn tới nữa.

Còn trận Hoàng Sa, ngay như trong hồi ký của Trung tá Lê Văn Thự, cũng hối hận vì bỏ lại toan người nhái trên đảo. Như vậy, tất cả các tàu của VNCH đều bỏ đồng đội để chạy, mỗi người một hướng.
Cái Khốn nạn Ngụy biện của ông với khái niệm "Hoà giải"
Với các binh sỹ hy sinh, đòi Tổ chức tưởng niệm và quan tâm tới thân nhân của họ. đòi xây dựng tượng đài.Nhưng đòi xếp ngang hàng, thậm chí là trên các chiến sỹ QĐND Việt Nam thì có mà loạn. Hoà giải kiểu đó thì mất nước ngay, đc vài ông cờ vàng thì mất cả triệu triệu ng khác