Showing posts with label tham nhũng. Show all posts
Showing posts with label tham nhũng. Show all posts

Nếu dõng dạc lên tiếng thì tốt biết bao!

Unknown | 10:00:00 AM | 0 comments
>> Vụ xả súng loạn xạ: Trung sĩ công an để lại thư tuyệt mệnh
>> 111 ca tử vong, hơn 7.000 ca bệnh sởi
>> 12.770 tỷ đồng thực hiện Chương trình mục tiêu quốc gia Y tế giai đoạn 2012- 2015
>> Chứng khoán Rồng Việt: quý 1 lãi 5,5 tỷ đồng, tự doanh bán SHB, FPT, TDC, VNM
>> Xe Phương Trang hư thắng vẫn ép tài xế chạy tiếp


Quốc Phong

Chưa một lần Hà Nội công khai cho dân biết tổng kinh phí chi cho Đại Lễ hội, nói cho rõ phần nào là đầu tư chiều sâu, là không thể không làm trong tiến trình phát triển của bộ mặt Thủ đô? Đâu là chi cho phần lễ hội thực sự? Đâu là phần thuộc về ngân sách? Đâu là phần vận động theo lối xã hội hóa?

Từ chuyện cũ, Đại lễ 1000 năm Thăng Long

Sự kiện Đại lễ 1.000 năm Thăng Long được tổ chức hoành tráng cách đây đã 4 năm, ngay từ thời điểm đó, có ý kiến cho rằng việc tổ chức xem ra khá tốn kém, lãng phí. Và rồi, khi hay tin chúng ta đăng cai tổ chức Asiad 18 vào năm 2019, nhiều người không khỏi lo ngại, sợ rồi cũng tốn kém vì kinh phí phụ trội khó lường trong khi nền kinh tế nước nhà đang gặp khó khăn chồng chất.

Phải chăng, sự âu lo này có lý của nó khi mà sau 4 năm, chúng ta chưa thấy HĐND TP.Hà Nội công khai kinh phí đã chi. Đó quả là điều đáng tiếc!

Ngay từ hồi đó, cũng có quan điểm cho rằng cả ngàn năm đất nước ta mới có một ngày trọng đại, nếu làm lùi xùi quá, coi sao được?

Song có một điều đáng phải nhắc lại: chưa một lần Hà Nội công khai cho dân biết tổng số kinh phí chi cho Đại Lễ hội, nói cho rõ phần nào là đầu tư chiều sâu, là không thể không làm trong tiến trình phát triển của bộ mặt Thủ đô? Đâu là chi cho phần lễ hội thực sự? Đâu là phần thuộc về ngân sách? Đâu là phần vận động theo lối xã hội hóa? 

Việc chi tiêu cho các hoạt động Đại lễ kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long, Hà Nội, theo tôi, càng minh bạch càng tốt. Đây chẳng hề là bí mật quốc gia, nhất là dư luận lại quan tâm thì càng nên công bố và giải thích rõ từng khoản chi tiêu.

Ấy là chưa nói tới chuyện, ngay trong lúc cận kề ngày diễn ra Đại lễ, không hiểu sao có thông tin Hà Nội đã chi tới 94.000 tỷ đồng (!) cho việc này. Quả là phần nào đó oan cho Hà Nội bởi lẽ khi còn chưa tới ngày tổ chức, còn biết bao bộn bề phải lo, làm sao có thể khẳng định con số như vậy?

Cũng vào thời điểm đó, GS.TS Đào Trọng Thi đã phát biểu rằng "Cần phân biệt rõ giữa hai loại đầu tư chứ không nên đánh đồng làm một. Một là kinh phí cho các hoạt động lễ hội, tổ chức xong là... mất. Hai là kinh phí đầu tư xây dựng các công trình chào mừng Đại lễ, sau đó là tài sản sử dụng lâu dài. Những công trình xây dựng để lại lâu dài cũng cần phân tích minh bạch về chất lượng công trình, về hiệu quả sử dụng như thế nào...". 

Song, như trên tôi đã đề cập, để có thể tự "giải oan" và để phủ nhận con số râm ran rằng đã chi tới 94.000 tỷ đồng cho lễ hội là sai, lẽ ra Hà Nội dõng dạc lên tiếng thì tốt biết bao!

Thực tế sau đó, trên các phương tiện truyền thông, chưa bao giờ chúng ta được biết một số liệu nào trong vấn đề tài chính của Đại lễ được nêu ra nhằm thanh minh, qua đó gián tiếp phủ nhận và để chứng minh rằng TP. Hà Nội cũng đã căn cơ, tiết kiệm ra sao trong suốt quá trình chuẩn bị Đại lễ 1.000 năm Thăng Long. Và đó chính là điều đáng tiếc!

Tôi thiết nghĩ, con số chốt lại của khâu tài chính ấy không nhỏ và không phải không có phát sinh, nếu không nói là phát sinh lớn.Thậm chí, có những hạng mục công trình phát sinh ngoài ý muốn và rồi cũng phải quyết toán với nhiều lý do, nghe thì cũng có cái sẽ có lý không nhiều thì ít, nào là tiến độ đòi hỏi gấp rút, nào là làm rồi mới phát hiện ra không phải chỉ vậy mà xong được...

Phải chăng, đó cũng là lý do chúng ta không muốn công khai con số chi tiêu cho Đại lễ với người dân?

Nghĩ về Asiad 18

Quay trở lại sự kiện Việt Nam đăng cai tổ chức Asiad18 vào năm 2019, đương nhiên thủ đô Hà Nội sẽ là trung tâm lớn của các môn thi đấu và cả lễ Khai mạc, Bế mạc... Phải nói cho công bằng, những gì thuộc về hạ tầng của Hà Nội được làm để phục vụ Đại lễ năm đó, nay vẫn được sử dụng, nó cũng không hề mất đi hoặc xem như là công trình phải chi cho Đại lễ. Nó là những công trình cần phải có, dù chúng ta không tổ chức Đại lễ thì vẫn phải đầu tư xây dựng, như một tất yếu.

Cũng với lối suy nghĩ đó, không hẳn cứ cái gì chi cho việc phục vụ Asiad18, nếu ta mà làm cũng là lãng phí. Chẳng hạn như việc tu sửa các công trình thể thao đã có, nay cũng cần thiết phải sửa thì vẫn sửa. Song, nếu là làm mới, sau khi kết thúc thi đấu (2019), nó có khả năng không được sử dụng bao nhiêu mà tiền đầu tư thì lớn, đó mới là điều đáng quan tâm, thậm chí âu lo.

Bởi thực tế đã cho thấy, có khá nhiều công trình phục vụ Seagame 22, nay đang trùm mền hoặc dùng sai công năng, hoặc thi thoảng mới có nơi thuê, và cũng vì cái sự "thi thoảng" ấy mà chủ sân rất hay "chém đẹp”. 

Vì vậy việc người dân thiếu thông tin trong việc Nhà nước chi tiêu cho tất cả các dịp lễ hội (không chỉ có Đại lễ 1.000 năm Thăng Long) chính là việc làm đáng tiếc của nhiều cơ quan tổ chức đã khiến người dân hoài nghi những gì chúng ta đã làm.

Giá như sau mỗi kỳ tổ chức, tất cả đều được công khai, minh bạch, có khen, có chê (chê cả việc chi phát sinh với sự quá mức nào đó) thì sẽ góp phần rút kinh nghiệm sâu sắc cho những lần chúng ta tổ chức sau này. Thậm chí, nó giúp ích ngay cả việc có nên đăng cai Asiad19 hay không?


Xem thêm:
- Nợ, vay và trả
- Kéo pháo ra...
- Mỗi người Việt đang gánh gần 20 triệu đồng nợ công

Tài sản tham nhũng phải được thu hồi!

Unknown | 9:30:00 AM | 0 comments
>> Đúng quy trình hay tùy hứng?
>> Điều gì khiến người dân Bắc Sơn nổi loạn?
>> Báo chí hạ tầng sao có thể kiến tạo một quốc gia văn minh?
>> Hòa hợp, hòa giải cho ai?
>> ASIAD 18 và chuyện... trong nhà, ra ngõ


Bảo Dân

(PetroTimes) - Tình hình tham nhũng ở nước ta ngày càng phức tạp, đa dạng về loại hình, nghiêm trọng hơn cả về tính chất lẫn mức độ. Theo đó, số lượng tài sản do tham nhũng chắc chắn là không hề nhỏ. Điều đáng nói là số tài sản bất chính ấy lại núp bóng, chuyển hóa dưới nhiều dạng, cho nên thu hồi tài sản tham nhũng là một vấn đề nan giải.

Chúng ta cần một thái độ cương quyết, triệt để đối với quan tham và thu hồi tài sản tham nhũng. Các chuyên gia kiến nghị, với tình hình thực tiễn và bối cảnh chính trị - văn hóa - xã hội như nước ta hiện nay, cần những giải pháp cụ thể của cả hệ thống chính trị, trở thành “vòng kim cô” siết chặt hành vi tham nhũng để thu hồi bằng hết những tài sản bất chính có được do tham nhũng.

Vấn đề quan trọng đầu tiên và xuyên suốt là phải nhanh chóng hoàn thiện hệ thống pháp luật về phòng, chống tham nhũng. Luật Phòng, chống tham nhũng (2005) và Luật Hình sự (1999) hiện hành cũng đã quy định cụ thể: “Tài sản tham nhũng phải được thu hồi, tịch thu, trả lại cho chủ sở hữu, quản lý hợp pháp hoặc sung quỹ Nhà nước”; “Người phạm tội có thể bị tịch thu một phần hoặc toàn bộ tài sản”. Thế nhưng trên thực tế, tòa ít khi áp dụng hình phạt bổ sung là “tịch thu một phần hoặc toàn bộ tài sản” hoặc tài sản bị tịch thu, thu hồi chỉ là “phần nổi của tảng băng” bởi tài sản đã được “ngụy trang, chuyển hóa, chuyển đổi, tẩu tán…”. Ngoài ra, trong nhiều trường hợp rất khó xác minh được đâu là tài sản của bị cáo có nguồn gốc hợp pháp, đâu là tài sản có nguồn gốc do tham nhũng mà có.

Tại phiên tòa xét xử vụ án tham nhũng tại Công ty Cho thuê tài chính 2 (ALCII) thuộc Ngân hàng Agribank do TAND TP HCM tiến hành đã diễn ra từ ngày 6/11 đến 15/11. Hội đồng xét xử đã quyết định hình phạt cụ thể đối với bị cáo Vũ Quốc Hảo (nguyên Tổng giám đốc Công ty ALCII) lĩnh án tử hình, tổng hợp các tội tham ô tài sản, cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng và lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ. Bị cáo Đặng Văn Hai (nguyên Chủ tịch Hội đồng Thành viên Công ty TNHH và Xây dựng Quang Vinh lãnh án tử hình tổng hợp về với các tội danh: tham ô tài sản, lừa đảo chiếm đoạt tài sản, lợi dụng chức vụ trong khi thi hành công vụ và cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.

Về phần bồi thường dân sự, tòa tuyên buộc bị cáo Đặng Văn Hai phải trả lại cho ALCII 132 tỉ đồng; bị cáo Vũ Quốc Hảo phải trả 80 tỉ đồng. Các chuyên gia ghi nhận mức án này là thỏa đáng nhưng cảnh báo khả năng thu hồi trên 210 tỉ từ hai tử tù này là bất khả thi bởi lẽ số tài sản kê biên không thấm vào đâu so vói số tài sản bất minh bị giấu giếm. Báo chí đã lên tiếng về việc rất khó thi hành án khi tuyên phạt Huỳnh Thị Huyền Như mức án tù chung thân về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, 6 năm tù về tội “Làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan, tổ chức” và buộc bị cáo phải bồi thường toàn bộ số tiền chiếm đoạt hơn 3.986 tỉ đồng.

Như vậy, bên cạnh việc tăng cường các chế tài về hành vi tham nhũng còn cần phải kết hợp chặt chẽ với công tác kê khai tài sản, thu nhập của cán bộ, công chức, đặc biệt là người đứng đầu cơ quan, đơn vị (cơ chế tài chính, cơ chế công vụ...) theo tinh thần Chỉ thị 33 của Bộ Chính trị ngày 3/1/2014 về tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với việc kê khai và kiểm soát việc kê khai tài sản. Văn kiện có nhấn mạnh đến việc xử lý nghiêm những cơ quan, tổ chức, đơn vị cá nhân chậm tổ chức việc kê khai, không kê khai, kê khai không trung thực; không giải trình được nguồn gốc tài sản tăng thêm; không tổ chức việc công khai bản kê khai; không chủ động xác minh hoặc không xử lý kịp thời những trường hợp vi phạm quy định về kê khai, kiểm soát việc kê khai tài sản. Có thể nói, đây là cơ chế dự phòng rất hiệu quả nếu thực hiện thường xuyên và nghiêm túc.

Các chuyên gia cho rằng, cần phải quy định rõ ràng, khắt khe trong vấn đề khắc phục hậu quả tham nhũng, phải lượng hóa (chẳng hạn đã khắc phục trên 90% tổng số tài sản do tham nhũng mà có thì mới được xem là tình tiết giảm nhẹ). Có như vậy mới thể hiện tính ưu việt của chế độ, vừa tránh tâm lý “ăn không được thì trả”, “cùng lắm thì trả lại” để tránh án chung thân hoặc tử hình.

Bên cạnh đó, cần phải xác định rõ các hình thức thu hồi tài sản tham nhũng như thu hồi trực tiếp, thu hồi gián tiếp, thu hồi tài sản, thu hồi giá trị tài sản… Người tham nhũng thường có tâm lý “hy sinh đời bố củng cố đời con”, “hy sinh đời mẹ bảnh chọe đời con”, sau khi bị lộ chấp nhận bản án nhưng không mất tiền, mất nhà, mất tài sản… Một nghiên cứu của Ngân hàng Thế giới (WB) với chủ đề “Việc công lợi ích tư” nằm trong sáng kiến thu hồi tài sản bị đánh cắp có những bằng chứng cho thấy, không có mối liên quan giữa việc công khai tài sản của cán bộ, công chức với việc đời sống riêng tư của cán bộ, công chức hay người thân của họ bị tác động, ảnh hưởng. Ngoài ra, một nghiên cứu mới đây cũng cho hay, địa phương nào công khai, minh bạch thì doanh nghiệp ít gặp phải vấn đề về hối lộ hay tham nhũng.

Thực tế cho thấy, nếu tăng quyền làm chủ và tham gia của người dân vào công cuộc phòng, chống tham nhũng thì các tài sản do tham nhũng mà có chắc chắn sẽ bị “lòi” ra dưới sự giám sát của nhân dân; đối tượng có khả năng tham nhũng cũng sẽ có những suy nghĩ, thái độ khác hơn về hành vi của mình.

Theo Nghị định 78/2013, các cơ quan phải công khai bản kê khai tài sản của cán bộ, công chức tại cơ quan mình dưới hai hình thức: Tại cuộc họp nội bộ hoặc dán tại bản tin của cơ quan. Tuy nhiên, vấn đề là không chỉ nội bộ cán bộ cơ quan đó tiếp cận được thông tin kê khai mà kinh nghiệm các quốc gia chống tham nhũng hiệu quả cho thấy họ công khai thông tin đó cho người dân, cho báo chí, để người dân và báo chí giám sát, kiểm tra lối sống của cán bộ, công chức và giúp đưa ra những chứng cứ, bằng chứng để xử lý cán bộ tham nhũng. Còn ở Việt Nam hiện nay, nhiều cán bộ, công chức nói “chúng tôi đã công khai ở cơ quan rồi” nhưng những người quan tâm rất khó tiếp cận được thông tin đó. Do vậy, một trong những kiến nghị của chúng tôi với Chính phủ là cần mở rộng mức độ công khai bản kê khai tài sản cho công chúng.

Công khai tài sản và thu hồi triệt để tài sản do tham nhũng mà có sẽ góp phần ngăn chặn một cách hiệu quả nạn tham nhũng.