Năm 1929. Tức cách nay gần một thế kỉ. Nỗi khổ tâm ấy được viết ra thành văn bản (văn tự quốc ngữ), để in ra thành sách, và xuất bản. Cũng may là Nam Bộ, quốc ngữ đã phổ cập, còn nếu ở ngoài Bắc thì biết làm cách nào (chữ Tây thì không, chữ Nho thì đã lỗi thời, quốc ngữ thì còn đang bị các cụ đồ như Nguyễn Khuyến với Tú Xương chê).
Nỗi khổ tâm ấy phần nào đã thấy qua màn công kích vào năm 1928, rằng: những người khai sáng là bọn ăn trộm, ngang nghiên đạo hình ảnh sách Tàu (đã in mãi thế kỉ 17) thành bìa sách của mình (in ở Nam Bộ đầu thế kỉ 20).
Nỗi khổ tâm ấy phần nào đã thấy qua màn công kích vào năm 1928, rằng: những người khai sáng là bọn ăn trộm, ngang nghiên đạo hình ảnh sách Tàu (đã in mãi thế kỉ 17) thành bìa sách của mình (in ở Nam Bộ đầu thế kỉ 20).
1. Vì lúc đó, chánh và tà quay cuồng, các bên phản pháo nhau, không biết đâu mà lần nữa. Lúc đó, phải lôi các tấm gương cũ ra, tận thời của các cụ Khổng Phu Tử và Giê-su ra.
2. Rồi thì mới luận vào chuyện ở nước Nam, lúc đó. Rằng:
Nói treo gương, là bởi vậy.
---
Những entry liên quan đã đi trên blog này:
- Trước nghi án đạo hình ảnh và bị công kích vào năm 1928, Đức Thầy của Cao Đài đã trả lời như thế nào
0 comments:
Post a Comment