HỒN SEN
(tặng người tôi mong)
Anh biết em là người yêu sen lắm
Thích hoa sen từ thuở mở lòng mình
Bởi loài hoa ngào ngạt vị hương trinh
Đời trong trắng hơn ngàn hoa cùng thế tục
Muôn kiếp sống với bùn nhơ trong đục
Chẳng bao giờ khuất phục đám tanh hôi
Ngập nước non vẫn nẩy lộc đâm chồi
Vươn sự sống lên cao rồi thẳng đứng
Mặc sóng gió dồi dào luôn chịu đựng
Cả nóng hè oi ả nắng chói chang
Dẫu cuồng đông tơi tả có phũ phàng
Vẫn oai vệ nghiêm trang cùng trời đất
Giữa đầm phá tâm hồn thanh chân chất
Trong hồ ao ngây ngất đượm mùi hương
Lẫn cả khi hưu hắt cảnh đêm trường
Lòng đầy ắp thuần lương trìu êm ái
Từ nguyên thủy tinh hoa xinh đẹp mãi
Vô tận cùng trong tâm thức trần gian
Mà ngàn năm không kém sắc huy hoàng
Khắp vũ trụ thơm tràn màu huyền ảo
Trên tất cả muôn ngàn loài dị thảo
Lúc ban mai lấm tấm hạt tinh sương
Buổi hoàng hôn giọt ngọc điểm môi hường
Bậc Đế bá cũng vương tình vạn thuở
Rồi dân dã nhìn sen như công chúa
Mãi tôn sùng nét kiều diễm kiêu sa
Lộng gió bay tuyết phấn quá mặn mà
Không vinh nhục đậm đà lòng nhân ái
0 comments:
Post a Comment