Thế rồi một hôm có một cô bạn comment vào bài có nhan đề " NỬA " nội dung : " Cho em mượn bài này anh nhé !"
Tôi cũng không hiểu cô ấy mượn để làm gì ? nhưng cũng trả lời là : " Vâng ! em cứ lấy mà dùng "
Hôm sau tôi sang thăm nhà cô ấy thì thấy đã đăng bài mới có nhân đề : "MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH" trong đó có bài thơ " NỬA " của tôi mà cô ấy mượn...
Tôi đọc đi đọc lại...mà cứ thấy lòng dạ xốn xang ...CHẲNG LẼ CÔ ẤY YÊU MÌNH THẬT SAO ? Và Đây là bài mùa đông không lạnh của cô ấy mà tôi copy nguyên xi tất cả :
MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH
Mình quen nhau thật tình cờ anh nhỉ.Thế giới blog đã đưa mình đến với nhau, từng bước lặng lẽ mà hóa gần gũi lúc nào chẳng hay. Mình cứ như hai nửa, khớp vào nhau đến khít khao từng chút,từng chút một...
Anh đến, mang theo một tâm hồn đồng cảm mà em hằng mơ ước. Mình đã chờ đợi nhau lâu lắm rồi, phải không anh? Em viết blog_ không phải như một cuốn nhật ký, mà đó là nơi em chia sẻ những cảm nhận, suy tư của mình về cuộc sống, những day dứt, nỗi niềm tình yêu...những gì vui hay buồn diễn ra xung quanh em. Em không thích bàn luận về những vấn đề to tát, mà chỉ là những gì bình dị.Đơn giản mà qua đó em cảm thấy được san sẻ, được yêu thương....
Một ngày em đăng một bài thơ tình lãng mạn về mùa thu. Anh đã vô tình đọc được.Cảm thấy đồng cảm sâu sắc, anh quyết định tìm hiểu em là ai. Anh nói, anh ngồi đọc một mạch những bài em đã viết, từ những lời văn da diết thể hiện nỗi mong chờ một nửa đang thất lạc đâu đó, đến những câu thơ dí dỏm, lòng anh lúc ấy ngân nga giai điệu vui tươi mà chưa bao giờ anh cảm nhận rõ ràng như thế...em cũng vậy, cũng đã đọc hết những tác phẩm của anh. em và anh như đã quen biết nhau từ lâu lắm rồi...cùng trao đổi ,bàn luận về thơ và cùng tâm sự những buồn vui trong cuộc đời......
Còn em, anh biết không? Khi em biết anh, và khi em vào đọc những bài thơ anh viết, sao mà em ấm lòng đến vậy.Câu chữ của anh bình dị, không khoa trương, không cầu kì, sao em thấy thân quen như thể đó chính là tâm hồn mình. Tựa như, mình đến từ trong sâu thẳm trái tim nhau, nồng nàn quá đỗi...em như là nhân vật trong thơ of anh....
Mình chỉ trò chuyện trên mạng, chia sẻ với nhau biết bao điều. Lạ lùng! sao cứ gần gũi và thân thương.
Mình chỉ trò chuyện trên mạng, chia sẻ với nhau biết bao điều. Lạ lùng! sao cứ gần gũi và thân thương.
Rồi một ngày...
Giữa những câu chuyện không đầu, không đuôi, anh bất chợt nói "Anh yêu em!" . Ba chữ "anh yêu em" trên màn hình máy tính như mũi tên Thần Cupid bắn trúng em. Em sững người, lúc đó em không biết nói gì,vì tỏ tình qua mạng nên anh không thể nhìn được vẻ mặt của em lúc đó.... vừa ngạc nhiên, vừa hạnh phúc,vừa tin tưởng, vừa hoài nghi...mà bối rối nhiều hơn, em nói là " anh cất tình em trong tim nhé." Mà chẳng được bao lâu, tim em cũng rung động mất rồi. Em hồn nhiên đón nhận tình yêu của anh ,ngập tràn trong tim...
Rồi tình mình không còn là chuyện tình trên mạng nữa. Mình ở xa nhau, anh đã đến thăm em....
Phút đầu mình gặp nhau, có một chút gì đó ngượng ngùng , nhưng khi anh nắm tay em, thì cảm giác bình yên ,ấm áp trào dâng ngập lòng em...Nỗi thương yêu cũng ùa vỡ với nụ hôn tha thiết anh trao...
Mình đúng là một nửa của nhau , phải không anh?
Cảm ơn blog, cảm ơn cuộc đời đã đưa anh đến với em!
Mùa đông này, em không còn những đêm co ro nhấn phím với bàn tay lạnh giá kiếm anh nữa!.....
Mỗi bên một nửa mảnh tình
Nửa vầng trăng khuyết nửa mình đơn côi
Nửa đời gối chiếc lẻ loi
Nửa căn phòng lạnh để rồi nhớ thương
Nửa đêm thức trắng canh trường
Nửa ngày ngồi ngắm tóc sương mơ màng
Sầu riêng nửa mối lỡ làng
Nửa đầu tóc điểm thu sang buồn lòng
Sa chân nửa bước giữa dòng
Nửa bờ môi nhạt,nửa vòng tay thưa
Nửa trời trong nắng ngoài mưa
Tương tư lệ nửa làm mờ đôi my
Nửa tháng chẳng thấy tin gì
Có đêm nửa tỉnh ,nửa mê vơi đầy
Nửa kia có biết nửa này
Cả hai khúc nửa rồi đây thế nào
Entry này em dành tặng riêng anh. ở nơi xa đó mùa này chắc lạnh lắm anh nhỉ ? nhưng anh sẽ không thấy lạnh khi đã có em luôn bên anh.em cùng anh san sẻ cái lạnh của mùa đông anh nhé
0 comments:
Post a Comment